Old school Swatch Watches
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 9

 Chương 26

 Trần Kiệt không tin Thiên Mỹ lại biến mất, anh lại gọi to hơn : - THIÊN MỸ.
 Từ dưới gầm xe ngựa lục đục có tiếng mở ván gỗ, Thiên Mỹ chui ra từ cái gầm sàn thông xuống chỗ để lương thực dự trữ. Cô dụi mắt, trèo lên rồi nhìn Trần Kiệt reo lên:
 - Trần Kiệt huynh không sao rồi, tốt quá.
 Trần Kiệt nhìn thấy Thiên Mỹ bình an vô sự, anh xúc động quá nhoài người đến ôm chầm Thiên Mỹ:
 - Thiên Mỹ ta xin lỗi đã bỏ mặc nàng một mình, nàng không sao…không sao, thật tốt!
 Thiên Mỹ thấy giọng Trần Kiệt khản đặc đi cũng hiểu nhất định anh đã tìm cô rất lâu rồi. Thiên Mỹ nhỏ giọng giải thích:
 - Trần Kiệt, ta bị bọn chúng đuổi rất xa, chúng không hề có ý định bỏ cuộc, sợ rằng sẽ bị chúng bắt được ta nhớ ra, lúc làm chiếc xe này, phần ván ở trên có thể tháo ra để tiện lấy đồ ở dưới, vì vậy ta đã chui xuống đó trốn để cho xe ngựa tự chạy. Không ngờ xe chạy được đến đây, không khí dưới đó rất ngột ngạt, ta lại cực kỳ căng thẳng, bọn chúng đuổi đến nơi tìm tới, tìm lui không thấy tưởng ta chạy rồi nên lục soát xung quanh. Ta sợ ra ngoài bọn chúng sẽ bắt được nên cứ trốn như vậy rồi ngủ lúc nào không hay. Ta xin lỗi vì không nghe được huynh gọi…
 - Không sao, không sao hết. – Trần Kiệt không hề buông Thiên Mỹ ra như thể sợ cô sẽ chạy mất.
 - Trần Kiệt huynh lới lỏng tay được không? Ta sắp không thở nổi rồi.
 Trần Kiệt vội bỏ tay ra nhưng bàn tay liền nắm chặt lấy cô như sợ cô biến mất. Thiên Mỹ thấy Trần Kiệt như vậy sao cô lỡ bỏ anh mà đi? Thiên Mỹ nói:
 - Trần Kiệt, ta không trở về nữa…ta sẽ lấy huynh, chúng ta cùng đi khắp cùng trời cuối bể giúp được thêm ai thì giúp, chờ bao giờ có con chúng ta sẽ mua căn nhà nhỏ trồng trọt, chăm con được không?
 - Được bao giờ tìm được cách trở về chúng ta cùng trở về.
 Thiên Mỹ im lặng không nói gì.Văn Sơn đứng bên ngoài một mình cũng lạnh gáy nhưng cũng không dám giục hai người bên trong. Trần Kiệt cũng nhớ ra còn Văn Sơn đứng ngoài, lập tức bảo cậu ta cùng trở về. Mọi người sau khi trở về bình an ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Trần Kiệt và Thiên Mỹ làm một bữa ăn nhỏ mời mọi người coi như tổ chức hôn sự rồi chia tay mọi người tiếp tục chuyến ngao du. Hai người giờ đã trở thành vợ chồng chính thức, tay trong tay cùng đi tiếp đoạn đường phía trước dù có việc gì xảy ra cùng nhau gánh vác. Thiên Mỹ dần dần cũng nói rõ cho Trần Kiệt nơi mình đến là từ tương lai. Trần Kiệt cười nói:
 - Xem ra người tương lai cũng không phải hoàn toàn tốt, nhìn xem vợ ta hậu đậu, ngốc nghếch như vậy.
 - Ai hậu đậu, ngốc nghếch chứ, vợ chàng thông minh, thức thời mới có thể tới nơi này sống tốt như vậy. Người tương lai, thông minh chế tạo nhiều máy móc lên không cần làm nhiều việc chân tay như mọi người.
 - Ha ha, vậy nàng thông minh vậy nói xem bao giờ nàng sẽ sinh con cho ta nào.
 - Aaa, chàng lại vậy rồi. Trần Kiệt, thiếp không biết bao giờ có thể trở về được, nhưng đến lúc đó nếu không mang được chàng theo thiếp sẽ không trở về, có lẽ từ lâu người nhà thiếp đều nghĩ thiếp đã chết rồi. Sau này…dù ai trong chúng ta phải chết trước mong rằng chàng có thể thay thiếp đến hiện tại cúi xin tạ lỗi cho đứa con bất hiếu như thiếp được không?
 - Được dù thế nào chúng ta nhất định cùng trở về gặp phụ mẫu nàng, mà tốt nhất là mang theo được một đứa cháu bụ bẫm cho hai người….

 Văn Sơn cũng sớm tìm được một người vợ trong lần đi giúp đỡ phải ở nhờ một nhà dân. Ngôi nhà này có một cô gái đã ngoài hai mươi nhưng chưa thể xuất giá, không phải vì cô xấu xí hay lười biếng chỉ đơn giản vì nhà cô nghèo, mấy đứa em gái đều đã gả đi cả, nhà chỉ còn đứa em trai năm nay mới lên 10 tuổi. Cha cô vì sợ không có ai đỡ đần nên không cho cô đi lấy chồng sớm khiến cô bỏ lỡ rất nhiều đám tốt, giờ bị bọn trẻ con trong xóm trêu trọc là gái ế. Cô gái này cũng tháo vát, chăm chỉ, trong ngoài nhà đều qua tay cô cả. Hôm đó Văn Sơn bị quan binh đuổi đến nơi, Văn Sơn đành xin ở nhờ nhà cô gái đó. Cô gái đó nói tên mình là Kê Sinh, vì khi cô sinh con gà mái của nhà cũng đẻ lên được đặt tên như vậy, khiến Văn Sơn không nhịn được cười trêu trọc:
 - Vậy nếu nhà cô có con heo sinh con thì gọi là Hợi Sinh hay Ỉn Sinh chắc.
 Cô Sinh không nói gì, chỉ buồn bã đi làm việc nhà, Văn Sơn thấy mình không nên trêu cái tên cô như vậy liền xắn tay giúp đỡ cô. Nhưng cô gái này không cần Văn Sơn giúp. Khi anh ta cầm rổ đi nhặt trứng gà, cô sẽ nhanh tay vào nhặt trước. Anh ta lại đi bắt con gà chạy tới chạy lui chưa bắt được, cô gái đó vừa hùa tay ra bắt được ngay con gà trống to nhất. Khi anh ta bổ củi giúp, cô ấy lại ra cầm rìu bổ còn nhanh hơn. Văn Sơn lại cầm xô ra giếng xách nước về đổ vào chum vại dự trữ, cô lại mang đòn gánh, xách hai xô nước vừa đầy, vừa đi lẹ hơn. Anh chàng tức mình định đi vào bếp nhóm lửa thổi cơm, nhưng khói bếp mù mịt, bếp lại nhỏ, anh ta nhóm rơm một lúc thì khói cay xè, ho sặc sụa liền bỏ cuộc đi ra ngoài… cứ như vậy Văn Sơn chẳng giúp được việc gì, ngồi ăn nhờ cũng thấy hổ thẹn. Cha cô gái thấy Văn Sơn có ý tiếp cận con gái mình thì vui lắm vội vàng vun vén cho hai người khiến Văn Sơn dở khóc dở cười. Nhưng khi Văn Sơn từ chối thì cô gái đó tức khí nói:
 - Con đâu thèm lấy anh ta chứ, anh ta chẳng làm được việc gì hơn con, vậy con lấy anh ta làm gì.
 Chỉ một câu nói đó của cô Sinh, động vào lòng tự ái của Văn Sơn anh ta liền đứng dậy nói ngay:
 - Vậy được, con sẽ làm con rể bác, con còn giỏi nhiều việc cha vợ cứ chờ xem.
 Vậy là Văn Sơn dễ dàng lọt vào tay Kê Sinh. Lúc đầu Văn Sơn cứ tự trách mình nông nổi, nhưng càng về sau nhận thấy những vợ mình có những đứng tính tốt khó ai sánh bằng, Văn Sơn cũng yên tâm hẳn, nhưng lại sinh ra tật xấu đó là sợ vợ. Những người bạn của anh ta đều biết việc này do Thiên Mỹ kể lại. Thiên Mỹ mang bầu ở tháng thứ 3, Trần Kiệt và Thiên Mỹ chuyển về định cư gần nhà Văn Sơn, hôm nào Văn Sơn cũng sang chơi, miệng lớn tiếng nói rằng vợ rất nghe lời nhưng khi vợ cậu vừa hô lên một tiếng liền không kịp nói lời từ biệt chạy như bay trở về nghe vợ sai bảo. Cuộc sống họ tuy có nhiều khó khăn nhưng dần dần đều có thể thích nghi được, Trần Kiệt cũng nhận thấy những năm qua bôn ba tứ phương đã đến lúc nghỉ chân, trước đây chỉ nghĩ vì dân chúng quả thực sống không hề vô nghĩa, nhưng nay có gia đình cuộc sống bảo vệ hạnh phúc gia đình mới là quan trọng nhất lúc này.

 Quay trở lại hiện tại. Đúng như Thiên Mỹ nghĩ, sau khi cô biết mất, mọi người đểu cho rằng cô đã bị chết đuối dưới biển, mọi dự án còn dở dang đều được tạm ngừng chuyển giao, bạn bè và fan hâm mộ đều chia buồn cùng gia đình. Quan trọng nhất là bố mẹ Thiên Mỹ đều thất thần,kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh thật không hề dễ dàng, nhưng nhờ có sự động viên của các thành viên họ hàng mọi việc cũng dần trôi qua, ai cũng tiếc thương cho cô gái trẻ Thiên Mỹ, đã ra đi.
CHÍNH VĂN HOÀN

P/s: mình dự định viết thêm 1 ngoại truyện mang tên "gặp lại Trọng Cường" có ai muốn đọc thì cho mình ý kiến coi như là món quà tạm biêt. Nếu post sẽ là vào thứ 2 tuần tới nhé!
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_10 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .